
Ba bảo con ba đi canh sóng dữ
Ngoài đảo xa xôi gió thét đêm ngày
Mấy cái tết ba không về rồi nhỉ
Giữa đảo xa chắc ba sẽ thấy buồn...
Mẹ nhớ ba tóc cài đầy sương gió
Lớp bụi cuộc đời phủ kín cả mắt con
Con không thấy ba về như thưở trước
Mẹ trách hờn: "ba chỉ biết biển thôi"
Con lớn từng ngày và thêm khát tiếng ba
Trong căn nhà người đàn ông không có
Các em con thì vẫn còn bé nhỏ
Bão lùa về-mẹ khóc lượm thóc rơi...
Rồi một ngày nhận được cánh thư ba
Ba nhắc nhiều hơn tình yêu với biển
Bảo mẹ con con ở nhà đừng khóc
Ba sẽ về khi thấy biển bình yên...
Con bé nhỏ, còn mẹ không biết chữ
Đâu hiểu gì về bờ biển của ba
Đâu hiểu nổi tình yêu kì lạ thế
Vẫn giận ba trong lặng lẽ mong chờ...
Con lớn lên được nghe nhiều...