(Theo Blog của nhà thơ Văn Công Hùng)
1. Đàn bà
hay thù dai
Tại coupé
hạng nhất trên chuyến tàu bắc - nam có hai hành khách một nam, một nữ. Từ khi
vào toa, hai người đã tỏ ra rất đồng điệu. Câu chuyện đậm đà dần đến lúc hai
người cùng rút ra kết luận là không thể tin tưởng vào vợ và chồng của họ ở nhà,
bởi thế nào cũng có chuyện bồ bịch lăng nhăng. Đêm xuống, nghe từ giường bên,
cô gái cứ thở dài thườn thượt, anh chàng gạ gẫm:
- Hay là... chúng mình cùng trả thù họ một
phen?
- Anh cũng ghê gớm thật, nhưng... em càng
nghĩ càng thù bọn họ!
... Sau
"trận đòn thù" thừa sống thiếu chết, người đàn ông về nằm thượt ở chỗ
của mình. Tuy nhiên, tiếng thở dài vẫn phát ra từ giường bên. Anh ta ngạc nhiên
hỏi:
- Em vẫn chưa ngủ được à?
Chỉ
nguôi được một lúc rồi cơn giận lại bùng lên. Hay... anh sang đây lần nữa cho
em đỡ nghĩ ngợi lung tung?
- Thôi thôi em ơi! Đàn bà tụi em là chúa hay
thù dai.
2. Nếu là đàn ông
Một anh
chàng lúc nào cũng đội chiếc mũ lưỡi trai trên đầu, vừa tắm xong, đang đi vào
phòng thay đồ của câu lạc bộ thể hình, thì trông thấy một người lạ mặt khoác bộ
đồ của anh ta đi ra ngoài.
Không một
tấm vải che thân, chỉ có mỗi chiếc mũ đội trên đầu, chàng trai liền đuổi theo
tên trộm. Tới một khúc quanh thì đụng phải hai cô gái, họ nhìn anh ta rồi phá
lên cười.
- Nếu các cô là phụ nữ - Anh chàng vội lấy
mũ che..., bực mình nói - thì các cô sẽ không cười một người trong hoàn
cảnh như tôi.
- Còn nếu anh là một người đàn ông lịch sự -
Một cô gái nói - anh nên giở mũ ra chào chúng tôi!!!
3. Như nhau cả
Một nhà
khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối.
Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai.
Cậu con
trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
- Sao
con đi học về trễ vậy?
- Con
qua nhà bạn mượn sách về học.
- Robot
phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái. Ông bố cười:
- Đó
con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói
dối ông nội nửa lời.
- Ngay
lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường. Người vợ thấy cậu con trai bị
đánh đòn đau bèn nói:
- Sao
anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh! Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi
bụi.
4. Ai lấy?
Anh chồng
nọc mấy đứa con ra khảo:
- Đứa
nào lấy tiền trong túi của bố?
Cô vợ nóng
ruột đến can và nói đùa:
- Sao
anh không nghĩ là em lấy?
- Mất
như thế, chắc chắn không phải là em lấy!
- Tại
sao?
- Bởi
vì vẫn còn lại một ít.
5. Ồn quá
Tò te
tí... tò te tí...
- A
lô, tôi là N. đây!
- Anh
à, em đây mà. Chiều anh đừng có về muộn nhé!
- Ừ
được rồi, còn gì nữa không em?
- Em
đi làm về còn phải ghé qua chợ, anh rửa bát, vo gạo giúp em nhé!
- Em
nói to lên, anh chẳng nghe thấy gì cả.
- Rửa
bát, vo gạo.
- Chịu,
không nghe thấy gì cả... (tắt máy).
6. Đàn ông đi đặt bánh
Người đàn
ông trung niên bước vào tiệm bánh và nói với cậu bé tại quầy: "Tôi muốn
đặt bánh để mừng sinh nhật vợ". Cậu bé hỏi: "Trình bày thế nào
ạ?"
Người đàn
ông bảo: "Cậu viết "Em không già đi" phía trên, "Mà em còn
trẻ lại", phía dưới". Thằng bé lấy bút ghi chép lại cẩn thận rồi nói:
"Chiều ông ghé lại lấy!"
Buổi tối,
khi khách mời đã ngồi vào bàn, người chồng đặt hộp bánh giữa bàn và trịnh trọng
mở hộp. Tất cả mọi người đều nhìn thấy dòng chữ: "Em không già đi phía
trên, mà em còn trẻ lại phía dưới".
7. “Thâm nho”
Chuyện kể
rằng có 3 khách du lịch: 1 người Mỹ, 1 người Nhật Bản và 1 người Việt Nam đi du
lịch và chẳng may cùng bị lạc trên một sa mạc rộng mênh mông mãi chưa tìm
được đường để thoát khỏi sa mạc. Họ đang đói và khát thì bỗng nhiên nhặt được
một cây đèn cũ kĩ, một người trong bọn họ cầm cây đèn lên và chà xát thật mạnh
vào cây đèn. Bỗng tự nhiên nghe tiếng “phụt” một cái và vị thần đèn hiện ra.
Ngài cất giọng oang oang:
- Ta
sẽ cho các ngươi, mỗi người 3 điều ước, cứ suy nghĩ kĩ trước khi trả lời!
Người Mỹ
nhanh nhảu: Thứ nhất, con ước gì mình được trở về NewYork. Hai là, có
nhiều, thật nhiều tiền. Thứ ba là đàn bà. Tất cả mọi đàn bà nhìn thấy con đều
phải thèm muốn… Vừa dứt lời, người Mỹ được toại nguyện.
Người Nhật
Bản thấy vậy cũng vội lên tiếng: Con cũng ước gì mình được trở về Tokyo, có
thật nhiều nhà cửa, vàng bạc. Và gái theo hàng đàn. Người Nhật Bản nói xong
cũng được như ý.
Đến lượt
anh Việt Nam, anh rất bình thản:
- Con ước gì bây giờ có một mâm cỗ thật thịnh
soạn, một vò rượu làng Vân 100 năm… Chưa dứt lời, đang còn ngập ngừng chưa nghĩ
ra điều ước cuối cùng thì anh người Việt Nam cũng được toại nguyện, Thượng Đế
hỏi:
- Anh
còn một điều ước nữa, hãy suy nghĩ đi, ta không còn thời gian đâu.
Anh Việt
Nam suy nghĩ một hồi lâu: “Có mồi, có rượu rồi, giờ chỉ còn thiếu mỗi bạn
nhậu”, nên anh ta nói: “Xin ngài hãy làm sao để cho 2 anh bạn Mỹ và Nhật Bản
hồi nãy trở lại đây để nhậu với con cho vui”
Và anh ta
đã toại nguyện. Thật là “Thâm nho”.
8. Chưa đến giờ... điên
Khi bệnh
viện tâm thần bốc cháy, chính phủ huy động máy bay trực thăng đến đưa các bệnh
nhân đến nơi an toàn. Trong chuyến bay, những người này không ngừng la hét đạp
phá. Duy chỉ có một bệnh nhân nam im lặng và ngồi quan sát viên phi công.
Quá bực
mình vì nhóm người điên ấy, viên phi công quay sang người này và nói:
- Tôi thấy
anh có vẻ bình thường, anh có cách nào giúp tôi làm cho đám người phía sau im
lặng một chút được không. Nếu được, tôi sẽ xin giám đốc bệnh viện cho anh xuất
viện sớm.
Viên phi
công vừa dứt lời thì người đàn ông lập tức quay ra sau. Sau 5 phút, người ấy
quay lên và quả nhiên không còn tiếng động gì phía sau.
Quá ngạc
nhiên, viên phi công hỏi:
- Anh giỏi
quá! Làm cách nào mà anh khiến cho đám người ấy ngoan ngoãn nghe lời vậy?
- Có gì đâu, tôi vừa mở cửa
cho tụi nó đi chơi hết rồi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét