Những du khách đến Gia Lai và ghé thăm Biển Hồ Pleiku bên phố núi thơ mộng,
ai cũng đều khen ngợi thắng cảnh có một không hai trên cao nguyên Gia Lai.
Cảnh đẹp của Biển Hồ mà thiên nhiên
ban tặng ở đây có lẽ ai cũng dễ dàng nhận thấy, nhưng xung quanh thắng cảnh hữu
tình ấy còn có nhiều câu chuyện khá thú vị mà không phải ai cũng biết đến.
Tên gọi Biển Hồ, hay hồ Tơ Nưng, Ia
Nueng nằm ở phía Bắc Gia Lai, cách trung tâm thành phố Pleiku khoảng 7km, thuộc
xã Biển Hồ, TP Pleiku, tỉnh Gia Lai. Biển Hồ có hình bầu dục, diện tích khoảng
230ha, xung quanh núi bao bọc và rừng thông xanh mát quanh năm.
Huyền thoại về Biển Hồ
Theo truyện cổ dân gian của dân tộc
Jơ Rai kể về sự tích Ia Nueng (Biển Hồ) khi xưa là bến nước uống chung của làng
người Jơ Rai. Nước ở bến Ia Nueng rất xanh trong, soi rõ mặt người. Một hôm,
trên đường đi đến bến Ia Nueng để lấy nước,
có hai người dân trong làng là Yă Pôm và Yă Chao phát hiện một con heo
trắng rất đẹp. Yă Chao đã bắt con lợn trắng xinh đẹp kia về nuôi ở nhà mình. Hằng
ngày, Yă Chao chăm sóc cho lợn trắng đủ thức ăn ngon nhưng chú lợn con không ăn
gì cả. Một lần Yă Chao mang những chiếc bầu đi lấy nước ở Ia Nueng về dính những
hạt cát trắng thì bỗng nhiên chú lợn con đã liếm hết những hạt cát một cách
ngon lành. Sửng sốt trước hiện tượng lạ, sau này Yă Chao cứ đi lấy cát trắng về
cho chú lợn ăn và lớn nhanh như thổi. Sau 3 lần trăng tròn, chú lợn trắng lớn bằng
con trâu to và khiến cả dân làng ngạc nhiên.
Khi ấy dân làng làm nhà rông mới và
sai người trong làng đi tìm một con lợn thật to để cúng Yàng và làm lễ ăn mừng.
Sau khi sai người đi tìm kiếm khắp nơi nhưng không lấy đâu ra con lợn to như
già làng mong muốn nên trở về nhà Yă Chao xin bắt con lợn trắng này để làm thịt.
Yă Chao kiên quyết từ chối, dù có đổi bao nhiêu tài sản của dân làng cũng không
chịu. Nhưng cuối cùng dân làng đã quyết cử 2 người to khỏe đến bắt cho bằng được
con lợn trắng về làm thịt cúng Yàng và chia đều thịt cho các gia đình trong
làng để ăn mừng. Riêng Yă Chao không nhận thịt và thề rằng: "Nếu tôi ăn thịt
này thì đất sẽ động, Ia Nueng sẽ sụp lở". Nhưng đứa cháu của Yă Chao thấy
thịt ngon đòi ăn và khóc cả ngày đêm nên bà không cầm được lòng mà phải cho đứa
cháu ăn thịt lợn trắng. Bỗng chốc, trời đất, núi rừng rung chuyển, nhà cửa ngả
nghiêng, vùi lấp cả dân làng. Hai bà cháu Yă Chao chạy nhưng không kịp nên bị
nước nhấn chìm biến thành tượng đá dưới đáy hồ...
Những người may mắn còn sống sót đã
khóc thương cho làng mình, khóc cho người thân không ngớt, khiến nước mắt chảy
thành suối, các suối đổ về thành hồ. Hồ mang tên Tơ Nưng là một kỷ niệm chung của
làng cổ đó.
Hòn ngọc Tây Nguyên
Thực tế, Biển Hồ (hồ Tơ Nưng; Ia
Nueng) nguyên là một miệng núi lửa đã ngừng hoạt động từ hàng trăm triệu năm
qua. Sự rộng lớn mênh mông của hồ nước này tựa như biển khơi nên người dân địa
phương đặt tên là Biển Hồ. Dẫu thiên nhiên khắc nghiệt, nắng hạn đến đâu nhưng
từ trước đến giờ nước Biển Hồ này vẫn chưa bao giờ cạn và Biển Hồ là nơi cung cấp
nguồn nước sinh hoạt cho hàng chục ngàn người dân TP Pleiku.
Đứng bên hồ, du khách có thể phóng
tầm mắt để nhìn bao quát cả một vùng. Xa xa là những cánh rừng bạt ngàn, những
ngọn đồi uốn lượn trập trùng. Du khách còn gặp ở đây những ngôi nhà rông cao
vút.
Biển Hồ làm say đắm lòng người còn
bởi nó là nơi hội tụ của nhiều loài hoa đẹp, nhiều loài chim, cá quý...
Du khách đến Gia Lai và ghé thăm Biển
Hồ bên phố núi Pleiku thơ mộng, ai cũng bị quyến rũ bởi thắng cảnh có một không
hai này. Xung quanh thắng cảnh hữu tình ấy còn ẩn chứa nhiều câu chuyện khá thú
vị. Có lẽ vì thế mà nhiều người ví Biển Hồ như viên ngọc bích giữa mênh mông đất
đỏ Tây Nguyên, là “đôi mắt” trong veo của phố núi Pleiku…
Đôi Mắt Pleiku - Nguyễn Cường
“Đôi mắt Pleiku”... hoang dã mà gợi tình
Khi viết về "Đôi mắt
Pleiku", nhạc sĩ Nguyễn Cường không chỉ viết cho một người. Ông muốn, mỗi
cô gái Tây Nguyên đều có thể bắt gặp đôi mắt mình khi soi vào bài hát. Tuy
nhiên, Nguyễn Cường không thể phủ nhận: "Ca khúc này ra đời dựa trên câu
chuyện có thật"...
Ông kể tiếp: "Năm 1990, ông
cùng 20 nhạc sĩ kì cựu khác lên Tây Nguyên tham gia trại sáng tác do tỉnh Đắc Lắc
tổ chức. Một tháng trời dầm dề ở đó, cuối cùng mỗi người cũng "đẻ" ra
được 2 ca khúc như đã hẹn. Hôm công bố, thấy toàn đực rựa ngồi với nhau, tôi
bèn vỗ vai anh bạn phụ trách chương trình hôm đó: "âm nhạc mà không có mỹ
nhân nào thì sao có thể hay được. Cậu gọi mấy cô xinh xinh đến đây thì các nhạc
sĩ mới có cảm hứng hát được". Anh bạn mỉm cười, gật đầu đồng ý ngay.
Một lúc sau thì có 3, 4 cô xinh
xinh đến thật, trong đó nàng là người xinh nhất. Nàng ngồi cạnh mình nhưng ngồi
ngay bên cạnh thì sao có thể ngắm nàng được, hơn nữa nói chuyện cũng mất tự
nhiên. Tôi nói với nàng: "Anh cám ơn em vì đã ngồi cạnh anh, nhưng ở đây
có nhạc sĩ Văn Ký là người lớn tuổi nhất, lại là thầy của anh nên em nên ngồi cạnh
anh ấy". Thế là cô bé ngoan ngoãn đến ngồi cạnh nhạc sĩ Văn Ký. Mình vừa
được ngắm nàng thỏa thích vừa được tiếng... "kính lão đắc thọ". Rồi cả
hội uống bia, uống được 2 cốc thì thấy ánh nắng từ đâu chiếu thẳng vào nàng.
Thứ nắng khoái chiều hôm Tây Nguyên
đẹp lắm. Nàng lại mặc áo vàng nữa, thế là tự nhiên mình thấy người nàng như có
ánh hào quang tỏa ra. Còn đôi mắt thì sáng rực. Cộng thêm men rượu nữa, thế là
người cứ chếnh choáng. "Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi" là cảm giác có
thật, vì lúc đó nàng đẹp quá, đẹp đến nghẹt thở. Rồi ngay tại bàn nhậu, âm nhạc,
ca từ cứ thế bay lên. Khi tôi hát xong hai bài đặt hàng sáng tác trước đó, đến
bài này, chỉ định hát chơi, chia sẻ với mọi người, nhưng nghe xong tất cả đều
ngỡ ngàng. Một bài hát chẳng liên quan gì đến “đường lối xã hội” gì cả nhưng lại
Tây Nguyên nhất, xúc động nhất. Cuối cùng nó trở thành bài được thu âm đầu tiên
trong lần đi thực tế đó".
Em đẹp thế Pleiku ơi,
Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi.
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy,
Đôi mắt Pleiku - Biển Hồ đầy.
Có hàng thông xanh trong đôi mắt em,
Có dòng Sê San trong đôi mắt em,
Có hương rượu cần say men, say men,
Có ngọn lửa nào đang nhen, đang nhen chơi vơi.
Em đẹp thế Pleiku ơi
Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy
Đôi mắt Pleiku biển hồ đầy
***
Xin được hát từ con tim
Giấc mơ đẹp nhất tôi đi tìm
Mơ đắm chìm vào đôi mắt ấy
Đôi mắt Pleiku biển hồ đầy
Những gì mê say đưa tôi tới đây
Gió lên cao nguyên xanh buông tóc mây
Mắt em một chiều pleiku xa xôi
Vẫy gọi mặt trời cao nguyên lên ngôi lên ngôi
Em đẹp thế Pleiku ơi
Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy
Đôi mắt Pleiku biển hồ đầy
***
Có hàng thông xanh trong đôi mắt em
Có dòng Sê San trong đôi mắt em
Có hương rượu cần say men say men
Có ngọn lửa nào đang nhen chơi vơi
Em đẹp thế Pleiku ơi
Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy
Đôi mắt Pleiku biển hồ đầy
Không dám nhìn vào đôi mắt ấy
Đôi mắt Pleiku biển hồ đầy
0 nhận xét:
Đăng nhận xét